Buriram United (Thái Lan) đã chính thức giành quyền vào chơi tứ kết AFC Champions League Elite mùa 2024/25, giải đấu cao nhất châu lục dành cho các CLB, sau khi vượt qua đại diện của Malaysia là Johor DT với tỷ số chung cuộc 1-0 ở vòng 1/8.
Kể từ sau lần cải tổ triệt để năm 2007, với sự ra đời của Thai Premier League (theo công thức và là phiên bản thấp hơn của Ngoại hạng Anh), giải VĐQG Thái Lan phát triển như vũ bão và nhanh chóng trở thành giải đấu hấp dẫn nhất Đông Nam Á. Người Thái thậm chí còn đặt tham vọng tấn công vào tốp những giải VĐQG hàng đầu châu lục về tính thương mại, sức hút, cũng như chất lượng chuyên môn.
Một CLB ở Thai Premier League luôn có những quy chuẩn rất ngặt nghèo về hạ tầng phục vụ tập luyện, thi đấu. Ví như Thai Port chẳng hạn, bên cạnh sân thi đấu chính, là hệ thống 6-7 sân tập đạt tiêu chuẩn. Tương tự là Muangthong United hay Buriram United… Họ không cần một SVĐ sức chứa quá lớn, thậm chí như Muangthong United, các khán đài di động được lắp ghép với sức chứa chỉ hơn 10.000 chỗ ngồi, nhưng bầu không khí cổ động tuyệt vời.
Từ hơn 15 năm qua, Buriram United trở thành một thế lực thực sự của Thai Premier League, bên cạnh Muangthong United hay Bangkok United… Họ liên tục góp mặt tại AFC Champions League kể từ năm 2009, nhưng đây mới là lần đầu tiên, Buriram United vào đến tứ kết.
Trên thực tế, bóng đá Thái Lan đã từng có đại diện vào đến trận chung kết giải đấu cao nhất châu Á cấp CLB. Đó là BEC Tero Sasana (phiên hiệu tiền thân của Police Tero FC bây giờ) ở mùa giải 2002/03, và chỉ chịu thua Al Ain (UAE) tỷ số chung cuộc 1-2 sau 2 lượt trận. Năm đó, tiền vệ Therdsak Chaiman được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất giải và đồng thời đoạt luôn Quả bóng vàng châu Á.

Buriram Utd (trái) với thành tích giành quyền vào chơi tứ kết AFC Champions League Elite mùa 2024/25 là tấm gương để các CLB Việt Nam hướng tới. Ảnh: Hoàng Linh
Cũng tựa như các ngôi sao hàng đầu bóng đá Thái Lan khác vào thời điểm đó như Kiatisuk, Dusit, Tawan, Chukiat…, Therdsak Chaiman cũng chuyển đến Ngân hàng Đông Á mùa giải 2004. Sự góp mặt của dải ngân hà Thái Lan và rất nhiều các ngoại binh xuất sắc khác thực sự đã nâng cấp V-League lên một tầm cao mới ở giai đoạn 2003-2012. Nhưng ngó qua người láng giềng, với Thai Premier League, chúng ta vẫn chưa là gì cả.
Và trong khi Thai Premier League vừa tiến cử một đại diện vào tứ kết AFC Champions League Elite mùa này, thì từ nhiều năm qua, V-League thậm chí không còn lấy một đại diện ở giải đấu cao nhất châu lục cấp CLB. Sân chơi khả dĩ nhất với các CLB Việt Nam vẫn chỉ là AFC Champions League Two (AFC Cup), với Nam Định vừa phải dừng chân ở vòng 1/8, khi để thua Sanfrecce Hiroshima của Nhật Bản với tỷ số chung cuộc 0-7.
Ở AFC Champions League mùa giải 2023/24, Hà Nội FC từng thắng cả ĐKVĐ Urawa Reds cũng như Wuhan Three Towns, nhưng vẫn phải rời cuộc chơi sau khi kết thúc vòng bảng. Đấy là thành tích tốt nhất tại sân chơi này với một đại diện V-League vắt qua tuổi 25. Song, điều đó cũng đã hé lộ những khả năng rằng chúng ta có thể, nếu có một lộ trình, chiến lược phát triển bài bản.
Cải thiện và nâng cấp nền bóng đá cần sự đồng bộ của rất nhiều khâu, rất nhiều công đoạn, trong đó hệ thống các giải bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam chính là đầu ra quan trọng nhất, quyết định thành bại. Vì chưa đủ năng lực xuất khẩu cầu thủ, nên V-League và giải hạng Nhất quốc gia cũng sẽ quyết luôn năng lực chinh phục của ĐTQG.
Tham vọng của nền bóng đá đến năm 2030 là tấn công vào Top 10 châu lục, từ đó cạnh tranh suất tham dự VCK World Cup. Song trước đó, V-League phải tiến cử một cách thường xuyên hơn các đại diện có thể cạnh tranh được tại AFC Champions League Elite hay AFC Cup như Thai Premier League, mới mong thành.