Cơn hưng phấn được tạo ra từ chiến thắng vang dội 5-1 trước Manchester City vào đầu tháng Hai đã nhanh chóng nguội lạnh sau những lần mất điểm nhạt nhẽo trước West Ham và Nottingham Forest. Liệu Arsenal có rơi vào một vòng xoáy mãn tính của một CLB mãi mãi về nhì?
1. Sau 2 mùa giải liên tiếp cán đích ở vị trí thứ 2 dưới thời Mikel Arteta (và giờ có thể là mùa thứ 3), những lời thì thầm đã bắt đầu xuất hiện trong đám đông và trên mạng xã hội: Liệu Arsenal có bị mắc kẹt trong một vòng lặp vĩnh cửu của “suýt soát nhưng chưa bao giờ đủ”?
Một số người gọi đó là thất bại, một số khác cho rằng đội bóng vẫn đang tiến bộ và không có gì phải lo lắng cả. Nhưng nếu chúng ta nhìn sâu hơn, liệu việc liên tục về nhì có thực sự là vấn đề – hay đó là dấu hiệu của một câu lạc bộ đang xây dựng điều gì đó bền vững, ngay cả khi chiếc cúp vẫn chưa nằm trong tay họ?
Đầu tiên, hãy xem xét bối cảnh. Arsenal không còn là đội bóng của thời kỳ bất bại 49 trận liên tiếp năm 2004 nữa. Sau hơn 1 thập kỷ trôi qua với những lần ngụp lặn ở giữa bảng xếp hạng, những mùa giải bị lu mờ bởi sự hỗn loạn trong nội bộ và sự bất mãn của người hâm mộ, sự xuất hiện của Arteta đã mang lại một sự thay đổi rõ rệt.
Từ vị trí thứ 8 trong 2 mùa giải đầu tiên của ông (2019-20 và 2020-21), Arsenal đã leo lên ngôi á quân trong 3 mùa giải tiếp theo – một bước tiến lớn về mặt điểm số, sự ổn định và phong cách chơi.
Tuy nhiên, ở một câu lạc bộ như Arsenal – nơi quá khứ huy hoàng của họ dưới thời Arsène Wenger vẫn còn là thước đo – việc về nhì không được coi là thành công mà là thất bại khi thiếu đi danh hiệu.
2. Nhưng liên tục về nhì không phải là điều chưa từng xảy ra trong bóng đá Anh, và lịch sử cho thấy nó không nhất thiết là dấu hiệu của sự thất bại. Liverpool của Bill Shankly đã về nhì 3 lần trong 4 mùa giải từ 1968-69 đến 1971-72 trước khi cuối cùng vô địch vào năm 1972-73, mở ra một kỷ nguyên thống trị.
Manchester United dưới thời Sir Alex Ferguson cũng về nhì trong 2 mùa giải 1994-95 và 1997-98, bị Arsenal của Wenger vượt qua, trước khi giành cú ăn ba lịch sử vào năm 1998-99. Những lần về nhì đó không phải là thất bại: Thậm chí chúng là những viên gạch nền tảng cho sự vĩ đại sau này.

Arsenal của Arteta không còn là đội bóng tầm thường
Arsenal của Arteta có những điểm tương đồng. Họ đã xây dựng một đội hình trẻ trung, gắn kết và đầy tiềm năng, với Bukayo Saka, Martin Odegaard, William Saliba và Gabriel Magalhães đều dưới 27 tuổi và đang ở đỉnh cao phong độ.
Không giống như những đội khác chi tiêu mạnh tay nhưng thiếu định hướng, Arsenal dưới thời Arteta và giám đốc thể thao Edu đã áp dụng một chiến lược rõ ràng: Đầu tư vào tài năng trẻ, cải thiện từng vị trí và xây dựng một lối chơi tập thể có thể cạnh tranh với những đội bóng tốt nhất.
Hãy thử nhìn vào những con số: Arsenal đã tích lũy được 89 điểm trong mùa giải 2022-23, 86 điểm trong mùa giải 2023-24. Trong bất kỳ thời đại nào khác, những con số này có thể đã đủ để giúp họ giành chức vô địch.
Thực tế là họ không hề yếu, mà sự xuất sắc dị thường của Manchester City, một đội bóng mà ngay cả khi sa sút trong mùa giải này vẫn là chuẩn mực mà mọi người so sánh, đã thay đổi tất cả.
Arsenal đang cạnh tranh trong một kỷ nguyên mà Manchester City đã nâng tầm tiêu chuẩn lên một mức gần như không thể vượt qua. Nhưng ngay cả đế chế vĩ đại nhất cũng có lúc suy tàn – như chúng ta đã thấy với City mùa này, với những thất bại liên tiếp và sự vắng mặt của Rodri. Arsenal không chỉ đang đuổi theo; họ đang định vị bản thân để tận dụng khi thời điểm đến.
3. Việc về nhì liên tục có thể khiến người hâm mộ thất vọng, nhưng nó cũng là bằng chứng cho thấy Arsenal không còn là một đội bóng tầm thường nữa. Họ là một thế lực thực sự, một đội bóng có thể đánh bại Manchester City ngay cả trong giai đoạn đỉnh cao của đối thủ, như chiến thắng vang dội cách đây 1 tháng. Có lẽ điều duy nhất “sai” ở đây là kỳ vọng rằng mọi thứ phải xảy ra ngay lập tức trong một môn thể thao nơi sự thành công thường đòi hỏi thời gian và kiên nhẫn.
Phê phán con đường Arsenal đang đi là một cách dễ dàng để chứng tỏ thế giới quan của bạn trong bóng đá, nhưng hãy nhìn sự sa sút không phanh của Man United trong gần 2 thập niên qua: Nó bắt đầu từ việc hạ thấp tiêu chuẩn và chọn những con đường thiếu bền vững, chứ không chỉ là do thành tích.
Arsenal có một thế giới quan đã bị thử thách nhiều năm qua rồi, và họ vẫn chọn con đường đó khi bóng đá ngày một khắc nghiệt hơn. Giờ thì ngôi á quân đã là chuyện cơm bữa, và chúng ta chờ đợi một mùa giải may mắn, để họ thực hiện cú rướn cuối cùng, hoàn tất phần còn thiếu của bức tranh lớn.